“Được rồi được rồi, không miễn cưỡng cậu nữa, dưa xanh ăn không ngọt (*), mọi người cũng không nên chỉ để ý đến Tống Xuân Hòa, có thể để ý thêm mấy người khác, khu an toàn ủng hộ mọi người qua lại với nhau, nhưng không được làm loạn, ai làm loạn thì cung nỏ của tôi không có mắt đâu.”
(*) Dưa xanh ăn không ngọt: ý chỉ những gì gượng ép sẽ không có kết quả tốt.
Lưu Chương nhìn quanh một vòng, nói thẳng ra thì cũng đang ám chỉ các nam nữ có tâm tư khác.
Phương Duy rụt rè nhìn cảnh sát Tống, nói xong câu “xin lỗi” rồi chạy đi.
“Khi nào tôi mới có một đóa hoa đào đây.” Tề Viễn đấm ngực giậm chân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây