Lúc hai người đến, Tề Viễn, Hạ Duệ, Chương Nguyên đều ở chỗ của cảnh sát Tống.
“Chị Tiểu Diệp, ôm một cái.”
Văn Văn nhìn thấy Diệp Phù, giãy giụa muốn qua đó, Diệp Phù đi đến ôm lấy cô ấy, lại kiểm tra tình hình của cô ấy, còn có chút uể oải, nhưng mà sắc mặt đã khá hơn nhiều.
“Hôm nay còn nôn mửa không?”
Cảnh sát Tống gật đầu, “Buổi sáng nôn hai lần, bất quá không có nôn ra máu, cũng không có giun.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây