Khương Nhũng nhảy vào chỗ để đồ, đóng cửa sổ lại, trực tiếp ngồi trên mặt đất.
“Thấy cô còn sống, tôi yên tâm rồi.”
Diệp Phù gãi gãi khóe miệng, “Cảm ơn, mặc dù chỗ này thật sự không tốt, nhưng mà số mạng của tôi còn cứng lắm, vẫn kiên cường sống tiếp.”
“Thu xếp đồ đạc đi, tôi đưa cô đi.”
Diệp Phù đánh giá anh ta một lượt từ trên xuống dưới, “Anh vừa trở về sao? Trên người còn có mùi máu, sao anh biết tôi ở đây?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây