Trong không gian của cô có rất nhiều bột mì và gạo, hơn nữa gạo bán ở đây đều là gạo cũ lẫn trấu, một số còn bị mốc.
Diệp Phù nhìn qua, thấy những loại rau này phát triển khá tốt, đều là rau được trồng bằng phương pháp thủy canh tận gốc, ăn ngon hay không không quan trọng, có thể ăn được là được rồi.
Hai người bội thu trở về, dọc đường có rất nhiều người quay đầu lại nhìn. Cũng may thời tiết lúc này lạnh giá, hai người ai nấy đều che kín, người khác cũng không thấy được mặt họ.
Trở lại tầng sáu, gặp Lâm Tư Nhiên và Du Triều vừa đúng lúc mở cửa đi ra. Nhìn bộ dạng của bọn họ, có lẽ cũng muốn đi mua đồ. Thấy Diệp Phù cùng Khương Nhũng mang theo mấy túi đồ về, Lâm Tư Nhiên ngạc nhiên trố mắt nhìn, ngay cả Du Triều trầm mặc ít nói cũng nhịn không được mà nhìn chằm chằm bọn họ.
“Diệp Phù, cô bội thu trở về đấy à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây