Diệp Phù cơ bản đã hiểu rồi, xem ra, căn cứ phát triển xem như cũng được.
“Chúng ta cũng vừa mới tới căn cứ được một tháng, trước kia vẫn trốn ở sau núi, sau này gặp được đội săn thú, liền cùng bọn họ trở về căn cứ.”
Tề Viễn nhìn Diệp Phù, hỏi lại lần nữa: “Anh ta thật sự là bạn trai của em sao? Diệp Phù, em tuổi trẻ đẹp đẽ vẻ ngoài như hoa như ngọc, em đừng có nghĩ quẩn trong lòng.”
Diệp Phù suýt chút nữa thì cười ra tiếng, nói về tướng mạo, Khương Nhũng chỉ sợ còn xếp trên cô ấy chứ.
Có điều hiện giờ anh ta giả dạng như vậy, ngược lại thì còn giống ăn mày hơn cả tên ăn mày.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây