Diệp Phù gật gật đầu, sau đó lại vuốt vuốt cằm: “Nghe không hay sao? Vậy đổi cái khác đi, ngư dân Khương, ha ha.”
Diệp Phù đạp ván trượt nhanh chóng chuồn mất, Khương Nhũng vác cái xẻng đi theo phía sau.
“Thịt dê đã nấu xong rồi, có thể uống một bát canh trước để làm ấm dạ dày, đông ăn củ cải hạ ăn gừng, tôi có bỏ thêm củ cải vào trong đó, có thể giải hàn đấy.”
Diệp Phù cầm bát đưa cho anh ta, Khương Nhũng uống thử một ngụm, hai mắt đều sáng lên.
Diệp Phù cũng nâng bát uống một ngụm, nháy mắt cảm thấy đời mỹ mãn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây