Diệp Phù không chút do dự, lập tức lấy khẩu trang ra đeo lên, Khương Nhũng mở cửa đá ra, hai người đi ra ngoài, Diệp Phù nhìn tất cả những thứ trước mắt, vẻ mặt trong nháy mắt ngưng trọng.
Từng bộ thây khô nằm trong phế tích, trên mặt đất còn có đủ lại ống nghiệm thủy tinh, thiết bị y tế ngập trong bụi, những thiết bị này, quả thực là thiết bị y tế của mười mấy năm trước, nơi này, quả thực là một phòng thí nghiệm cơ thể trên con người.
“Cách một bức tường với huyệt mộ, vậy mà lại có một nơi như vậy.”
Khương Nhũng “a” một tiếng, mười mấy năm trước, sợ bị phát hiện còn có thể lén lút đi vào nơi núi non hoang vắng như này để làm thí nghiệm, bây giờ, phòng thí nghiệm đã được thành lập ở trong thành phố, không một ai hay biết, dưới nền văn minh phồn hoa, một số con người lấy cái danh là “khoa học, kỹ thuật”, bóc lột những đồng loại khác.
Diệp Phù lấy ra một bình xăng đưa cho anh ta: “Cho nổ đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây