Trong lòng Diệp Phù ổn định hơn rất nhiều, ba ngày, hai mắt của cô hẳn là có thể khôi phục được rồi.
Diệp Phù lấy điện thoại ra, sau khi khởi động máy thì đưa cho Khương Nhũng, để cho anh ta nhìn mấy tấm bản đồ mà cô đã chụp ở trong đó.
“Anh từng thấy qua nơi này chưa? Trước kia tôi tiến vào có chụp lại.”
Khương Nhũng gật gật đầu: “Tôi biết, khối vàng mà lần trước đưa cho cô chính là lấy về từ nơi này.”
Diệp Phù dựng thẳng lỗ tai lên: “Trong đó có cái gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây