“Thật xin lỗi? Ba chữ thật nhẹ nhàng, năm đó tôi đã chịu đựng đoạn thời gian đó như thế nào, cậu biết không? Tôi giống như một đứa hề bị cởi hết quần áo ném vào sở thù bị người chỉ chỉ trỏ trỏ, tôi trở thành đề tài thảo luận của mọi người, học tập kém còn yêu thầm người khác, con chó đi ngang qua còn có thể nói tôi không biết xấu hổ, còn cậu? Cậu trốn trong một góc chứng kiến toàn bộ trò hề này, có phải rất đắc ý hay không? Cậu muốn tiêu diệt hai người cùng một lúc, thật đáng tiếc, lúc ấy cậu chỉ huỷ được một mình tôi, suốt mười năm, tôi mới biết được chân tướng của sự việc này, cậu nói Quách Ngật ghê tởm, cậu mới làm người buồn nôn đó.”
Tịch Tĩnh lấy di động ra, ấn 110 không chút do dự.
Nhìn thấy cô báo cảnh sát, các bạn học đều nhanh ngăn cản lại.
“Tịch Tĩnh, cậu bình tĩnh một chút, đều là bạn học mà, Lục Vĩ cũng đã biết mình sai rồi, vừa rồi cậu ấy đã xin lỗi cậu rồi.”
“Hôm nay chúng ta là tụ hội lớp, quan trọng là chúc mừng cô giáo về hưu, đừng báo cảnh sát, cho mọi người chút mặt mũi, đều là bạn học cũ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây