Nghe nói anh trai của cô ấy mười mấy tuổi đã có bạn gái, mối quan hệ lâu nhất cũng không quá nửa năm. Đối với những người yêu đương quá nhiều, Diệp Phù luôn tránh xa, cho nên khi Trần Mạn Nhi vòng vo đưa ra lời đề nghị, cô đã không chút khách khí mà từ chối.
Lái chiếc xe điện phía trước phòng khám, Diệp Phù đi thẳng đến siêu thị gần đó. Lúc này chợ bán thức ăn đã đóng cửa nhưng siêu thị gần đó lại có đồ ăn giảm giá, cô vừa vặn có thể đến đó nhặt của hời.
Thời gian làm việc của Diệp Phù là từ mười rưỡi sáng đến sáu rưỡi tối. Hôm nay cô khám cho rất nhiều bệnh nhân, nghe rất nhiều lời bàn tán, cô cảm giác đầu có chút đau.
Khi đi qua góc cua, một chiếc ô tô màu đen sang trọng bất ngờ xuất hiện trước mặt cô. Diệp Phù không tránh kịp nên tông thẳng vào, cả người cả xe đều ngã nhào xuống đất. Cô thầm mắng mình xui xẻo rồi chịu đựng vết trầy xước trên đầu gối mà nhanh chóng ngồi dậy.
“Tin lỗi, là lỗi của tôi, tôi sẽ bồi thường tiền xe điện, cũng sẽ trả tiền thuốc men, để tôi đưa cô đến bệnh viện.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây