Nửa giờ sau, Diệp Phù đến một đầm lầy. Vũng nước tuy nhỏ nhưng rất sâu, chỉ lớn bằng ao rau, nước trong và ngọt. Diệp Phù lấy chiếc xô rỗng và bình nước rỗng trong không gian ra.
Máy bơm nước tuy có sẵn nhưng âm thanh phát ra rất lớn, cô sợ gây chú ý nên đành dùng ống nước dẫn nước từ vũng vào đầy bình. Nghĩ đến điều gì đó, cô lấy dầu gội đầu và múc một chậu nước để gội. May mắn là loại dầu gội cô mua không mùi, mái tóc ngắn cũng nhanh chóng được gió hong khô. Diệp Phù nhìn vũng nước, quyết định sau khi xuống núi sẽ báo lại cho Tống Tống để anh lên lấy.
Đầm lầy là nơi thu hút nhiều loài động vật, Diệp Phù dự định ẩn náu và phục kích. Nếu săn được hoẵng hoặc nai sừng tấm thì chuyến đi này xem như thành công.
Mặc dù đã nói với Tề Viễn là hai tiếng nữa sẽ về, nhưng xem ra không thể kịp. Dựa vào sự ăn ý bấy lâu nay, cô tin cảnh sát Tống sẽ sắp xếp ổn thỏa mọi việc. Diệp Phù ôm sóc nhỏ trên tay, trốn vào giữa đám cỏ bấc, cảnh giác quan sát xung quanh. Gội đầu xong, cô cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, may mắn là không có chấy rận hay bị rụng tóc. Diệp Phù lại đội mũ đen và quàng khăn vào. Sóc con ngửi ngửi mùi hương tóc cô, tình cảm như thêm gắn bó.
Nằm đợi gần hai mươi phút, chưa thấy nai sừng tấm đâu, một đàn bò rừng bỗng xuất hiện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây