Diệp Phù không hiểu tại sao cô lại như vậy, cô mở ra túi bao và lấy ra một cái bánh quy hút chân không ném xuống đất, sau đó dùng chân đá một chai nước về phía người đó.
“Của bạn đây, đừng lại gần, tôi có dao.”
Diệp Phù nhanh chóng vác bao tải lên lưng, cầm lấy vài chai nước, cô quay người và chạy tới phía trước.
“Này...?”
Một giọng nói khàn khàn vang lên phía sau, nhưng Diệp Phù không nghe rõ, cô cũng không quay đầu lại, trong lòng cô chỉ có một suy nghĩ, chạy đi, chạy về phía trước, đừng quay đầu lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây