Khương Nhũng gật đầu: “Gọi là Diệp Cảnh Hòa, mọi thứ đều thay mới, mùa xuân ấm áp, khung cảnh tươi sáng.”
Diệp Phù hài lòng gật đầu: “Rất hay, ý nghĩa rất hay, biệt danh thì sao?”
“Em nghĩ biệt danh đi.”
Diệp Phù suy nghĩ một lúc: “Tuế Diểu, tên gọi khác của tháng mười hai, có thể gọi là Tuế Tuế, cũng có thể gọi là Diểu Diểu, sao nào?”
Khương Nhũng giúp cô chỉnh lại tóc con, anh lúc bốn mươi tuổi vẫn trẻ trung, khuôn mặt tuấn tú không có quá nhiều thay đổi, chẳng qua cởi bỏ sự non nớt của tuổi hai mươi, nhiều thêm một phần trưởng thành đã trải qua nhiều năm cuộc đời, trên mặt anh đều là sự sủng nịch và dịu dàng, một cái hôn rơi lên vầng trán Diệp Phù, mang theo tình yêu quyến luyến.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây