Diệp Phù nhìn về phía Khương Nhũng, cô chỉ mang thai chứ đâu phải ngồi tù.
“Phụ nữ có thai nên vận động hợp lý, tôi sẽ trông chừng cô ấy.” Khương Nhũng vẫn ủng hộ Diệp Phù hoạt động tự do, nếu để cô chỉ ngồi ở trong xe mà không làm việc mấy tháng thì có thể cô sẽ nổi điên mất.
Diệp Phù gật đầu lia lịa: “Đúng vậy, tôi không ngồi yên được.”
“Mọi người yên tâm đi, con cũng là bác sĩ, con sẽ chăm sóc tốt cho chị Diệp Phù.” Văn Văn ôm lấy Diệp Phù, đột nhiên bật khóc: “Chị Diệp Phù, cảm ơn chị, em làm dì nhỏ rồi.”
Hủ Hủ vội vàng nói: “Vậy cháu là cái gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây