Cũng không biết Lan Thành biến thành dạng gì, còn tồn tại hay không, năm đó nước biển tràn vào, không biết có ảnh hưởng đến Lan Thành không.
Diệp Phù nhớ nhà như mũi tên rời cung, cô hận không thể lập tức lên đường về nhà.
“Mọi người còn trở lại không?”
Diệp Phù dở khóc dở cười: “Tất nhiên trở lại, chẳng qua không chắc ngày về, nơi này có mọi người, chúng tôi đâu có nỡ đi rồi không về chứ.”
Sau khi Trình Lẫm đi vào vỗ vai Khương Nhũng, sắc mặt của anh ấy trở nên ung dung, cười nói: “Thuận buồm xuôi gió.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây