Trong lòng Diệp Phù rất rõ ràng, trong những ngày chờ đợi ô nhiễm tan đi, nhất định sẽ có người chết. Những năm qua cô đã nhìn thấy vô số xác chết, ngay cả tay cô cũng đã dính đầy máu. Nhưng khi cô nghe tin có người chết, trong lòng vẫn không nhịn được mà run rẩy.
Con người mà, chết đi một người là ít đi một người.
Khương Nhũng cầm dụng cụ rời khỏi không gian, nhưng Diệp Phù lại mất ngủ, cô đứng dậy đi vào bếp, vẫn định ăn cơm trước rồi lại đi ngủ.
Vụ nổ quả cầu lửa đã qua đi hơn hai năm, trong hai năm này, Diệp Phù và bất kỳ ai khác đều không có một bữa ăn ngon, vật nuôi trong khu trồng trọt đã tràn lan, đặc biệt là gà, vịt, ngỗng và thỏ.
Diệp Phù bắt được một con thỏ trắng và một con gà đen, sau đó cũng không bận rộn nữa, phải tận lực uốn nắn thói quen làm việc và nghỉ ngơi về như trước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây