Người chọn ở bên ngoài cũng có con cái được đưa đến trong thành phố ngầm. Sở dĩ nhiều người liều mạng như thế là để tranh thủ một con đường sống cho con cái của họ.
Còn hơn mười ngàn mẫu đất, có điều mấy ngày nữa là trồng xong rồi. Hiện tại mọi người chỉ tập trung vào đường hầm. Tề Viễn nói đùa là hiện tại mọi người đã biến từ nông dân thành thợ mỏ rồi.
“Đường hầm tổng cộng chia làm ba nhánh, bên trong mỗi nhánh có khoảng hơn mười ngàn người. Trước mắt mặc kệ hoàn cảnh bên trong thế nào, sau khi làm thông thì tổng vệ sinh một lần, trải cỏ khô vào là có thể vào ở.” Diệp Phù đã lấy mấy trăm tấn cỏ khô trong không gian ra phân cho mọi người. Nam đi đào đường hầm, nữ phụ trách bện chiếu. Mọi người phân công hợp tác, tiến trình còn nhanh hơn so với Diệp Phù dự tính.
“Chúng ta cũng phải vào sao?”
Diệp Phù lắc đầu: “Tôi và Khương Nhũng ở lại mặt đất để quan sát tình hình, tôi còn vài cái mặt nạ phòng độc. Tề Viễn, anh xuống đường hầm đi, tố chất thân thể của anh bình thường.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây