Mấy tháng nay, phần lớn người ở đây đều sống trong cảnh không có lều trại, mặc dù bọn họ được Diệp Phù phát quần áo giày dép, nhưng trong không gian của cô lại không có nhiều lều bạt như vậy để phân phát cho mọi người; do đó, đại bộ phận người đều nằm ngoài trời, chỉ cần mệt là sẽ nằm xuống ngủ, khi nào tỉnh lại thì sẽ đứng lên tiếp tục làm việc.
Cỏ khô trong khu chăn nuôi cao lớn hơn Diệp Phù, sau khi đào xong đường hầm sẽ cho mỗi người hai mươi ký cỏ khô, cỏ khô có thể dệt thành chiếu rơm, khi ngủ sẽ cảm thấy thoải mái hơn.
Thật ra thì Diệp Phù thật ra không lo cho cuộc sống của người sống ở thành phố dưới lòng đất lắm, chỉ cần bọn họ an phận thủ thường thì chỗ nhiên liệu trong đó có thể chống đỡ sự vận hành của thành phố dưới lòng đất tận năm mươi năm.
Trong thành phố dưới lòng đất cũng có khu gieo trồng nên mọi người cũng có thể tự cấp tự túc, chỉ cần chăm chỉ cố gắng thì họ sẽ chẳng cần phải lo lắng đến chuyện ăn uống.
Thứ duy nhất bị thiếu ở đây chính là tài nguyên nước, nhưng bên ngoài thành phố dưới lòng đất có một kho hàng nhập khẩu, lối vào này là một chiều, người bên ngoài có thể gửi đồ vật này nọ vào trong, chỉ cần Diệp Phù còn sống thì cô vẫn có thể cung cấp nước cho người ở bên trong.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây