Đặt tên này cho cậu nhóc, trừ trả thù cậu nhóc này ra thì còn có ý đùa dai, cô không giỏi chuyện đặt tên, nhiệm vụ này vẫn nên giao cho cảnh sát Tống đi.
Nghỉ ngơi hai ngày, mọi người tiếp tục làm việc, đám người Cẩu Đản cũng không nhàn rỗi, Diệp Phù để bọn họ ở lại làm việc bên cạnh cảnh sát Tống, chờ thân thể của bọn họ khôi phục, liền đi trồng cây cùng bộ đội.
Vì tăng cường thể chất của mọi người, mỗi ngày đều cho họ ăn quả hồng để bổ sung dinh dưỡng, điều này cũng làm Diệp Phù phát hiện một niềm vui bất ngờ, quả hồng có thể hút độc tố trong người mọi người, tác dụng còn tốt hơn thuốc đặc hiệu, dù thuốc đặc hiệu tốt cũng là thuốc, uống nhiều sẽ có di chứng, bây giờ có quả hồng để thay thế, Diệp Phù cũng không keo kiệt, mỗi ngày đều lấy ra một sọt lớn, mọi người muốn ăn bao nhiêu thì ăn.
Từ sau khi đám người Cẩu Đản đi vào doanh trại thì không chỉ được ăn cơm no, mà mỗi người đều được mặc quần áo sạch sẽ, ba đứa nhỏ nhất cũng chỉ mới hai ba tuổi, bây giờ ngoài nấu cơm ra cảnh sát Tống còn có thêm việc chăm trẻ con.
Diệp Phù vẫn bận tối mặt tối mày như cũ, trừ lúc ăn cơm sáng và tối có thể nhìn thấy cô, những thời gian khác đều làm việc trong không gian.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây