“Cô ấy không phải là người phụ nữ đánh người hôm qua sao? Thằng nhóc này lần này thảm rồi, người anh em bị cô ấy đánh hôm qua vẫn còn đang nằm bên đường kia kìa.” Người sống sót phía sau nhận ra Diệp Phù, bắt đầu líu ríu.
Diệp Phù vừa chĩa khẩu súng lên trán người đàn ông, anh ta lập tức quỳ xuống: “Đừng giết tôi, tôi không ngửi thấy gì hết, là cậu ta kêu tôi tới đây gây sự, anh ta nói anh ta ngửi thấy mùi thơm của cơm, còn nhìn thấy các cô ăn thịt.”
Người đàn ông chỉ về phía một thiếu niên nhỏ gầy trong đám người, thiếu niên thấy Diệp Phù nhìn lại, trực tiếp co cẳng bỏ chạy.
Diệp Phù nheo mắt nhìn thiếu niên chạy vào trong đám người, cô không đuổi theo, mà đá văng người đàn ông bên chân ra.
“Cút.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây