“Nhỡ kỹ rằng sáu người chúng ta đều là đàn ông, kể cả Vân Vân và Diệp Phù.” Có thể nhìn ra cảnh sát Tống có rất nhiều quan ngại, anh ta vừa lái xe vừa lẩm bẩm.
Một giờ sau, xe của bọn họ tới Thương Thành, trên đường phố Thương Thành tràn ngập các loại xe cộ, đều là xe của những người chạy tị nạn khốn cùng, Diệp Phù lấy ống nhòm ra nhìn mấy chiếc xe chất lượng tốt ở đội ngũ phía trước.
Lúc này có mấy người đàn ông đi về phía xe của bọn họ, người cầm đầu gõ cửa sổ ra hiệu cho mọi người xuống xe.
Diệp Phù lấy một chiếc khăn quàng cổ vừa bẩn vừa thối quấn quanh đầu, hơi khom lưng xuống, giả làm một người vừa thiếu chất dinh dưỡng vừa kiệt sức không chịu nổi.
“Mấy người?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây