Vị trí đuôi xe còn cột thêm ba cái lốp xe, Diệp Phù có chút lo lắng sợ xe không chịu nổi trọng tải.
“Thật đáng tiếc, biết bao công lao vất vả của mấy chục năm, mấy thế hệ cứ thế đã bị hủy hoại.” Nhìn ngọn lửa phía xa xa trên đỉnh các mái nhà, Tề Viễn không khỏi thở dài.
Tất cả những tòa nhà cao ốc bị lửa thiêu rụi, đều chỉ còn lại lớp vỏ đen sì.
Ngọn lửa bốc lên cao tới tận trời mây, nửa bầu trời ở Lan Thành đỏ rực, đây là lần đầu tiên mọi người có thể nhìn thấy ngọn lửa rõ ràng như vậy, như thể nhìn thấy rõ ràng thảm họa lần này.
“Hồi tôi còn bé, Lan Thành đầy rẫy những ngôi nhà thấp bé, trên đường có rất nhiều xe đạp, có rất ít cây cối, bụi bặm thì nhiều lắm. Tổng lương hàng tháng của ba mẹ tôi chỉ có tầm hai trăm tệ. Ba mươi năm sau, Lan Thành vọt lên trở thành một thành phố, công tác phủ xanh làm rất tốt, những tòa nhà cao tầng từ mặt đất mọc lên cao vút, lương hưu của họ cộng lại đã lên tới hai vạn tệ. Hàng chục triệu người đã cố gắng trong ba mươi năm, nhưng sau đó thảm họa xảy đến, mọi thứ đều biến mất, người không còn nữa, những tòa nhà cao tầng cũng không.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây