“Mập lên tốt biết bao nhiêu, mùa đông thì phải mập lên một chút mới chịu được lạnh, hơn nữa mập lên nói rõ chúng ta được ăn ngon, hạnh phúc biết bao nhiêu.”
“Không chỉ chúng ta, rất nhiều người trong căn cứ đều lên cân, so với hai năm trước, năm nay cuộc sống của mọi người đều khá ổn, đa phần mọi người đều có năng lực ăn thịt mỗi ngày.”
Dọn tuyết xong, cổng lớn vừa định đóng lại, lại có người bế con bị sốt cao đến xem bệnh, Văn Văn vô cùng bận rộn, Diệp Phù đến đó giúp đỡ.
“Viện vệ sinh xã khu có bác sĩ trực ban, nhưng mọi người biết chỗ của em khám bệnh miễn phí, đều đến tìm em như ong vỡ tổ, Văn Văn, mặc dù chị rất bội phụ tinh thần hiến dâng của em, nhưng em phải nói với mọi người một tiếng, đến đây khám bệnh thì phải trả tiền, em là bác sĩ, nhưng em không phải nhà từ thiện. Nếu như em không lấy tiền, không chỉ phá vỡ quy định của bộ phận chữa bệnh trong căn cứ, sau này em sẽ rất khó làm, mọi người sẽ cảm thấy miễn phí là chuyện đương nhiên.”
Diệp Phù đã quan sát vài ngày, phát hiện Văn Văn đều không có lấy tiền, hơn nữa những bệnh nhân này, cũng không có ý định trả tiền.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây