Diệp Phù nhìn bọn họ thông qua cái bóng ngược trên cửa sổ bằng kính rất lâu, bốn giờ sáng, đứa bé vẫn chưa hạ sốt, Diệp Phù lại cho cậu bé uống một viên thuốc đặc hiệu, lần này còn dán miếng dán hạ sốt cho cậu bé.
“Bác sĩ Diệp, con tôi không sao chứ?”
Nửa đêm về sáng đứa bé cứ lẩm bẩm mãi, cậu bé nôn bẩn cả ga giường, cảm xúc của mẹ đứa bé bắt đầu sụp đổ, cô ấy còn nói dùng tính mạng của cô ấy đổi lấy tính mạng cho con trai.
“Sau khi khí lạnh xâm nhập vào cơ thể, một khi bị sốt đều sẽ như vậy, hai người đưa đến đây cũng coi như kịp thời, ngày mai đứa nhỏ tỉnh lại sẽ hạ sốt thôi, không cần quá lo lắng.”
“Sao tôi có thể không lo lắng chứ, nếu như con trai tôi có mệnh hệ gì, ta cũng không sống nổi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây