Anh ấy nhìn sắc mặt của Văn Văn, phát hiện cô bé rất bình tĩnh, không hề tức giận, cũng không có thẹn quá hoá giận, đôi mắt của cô bé không vui không buồn, nhìn anh ấy không có chút cảm xúc nào giống như nhìn một cục đá, Lư Tuấn có chút thất vọng, nhưng rất nhanh, anh ấy đã lấy lại tinh thần.
“Vốn dĩ anh dự định sau khi em sinh nhật hai mươi tuổi, sẽ nói cho em biết tâm ý của anh, xem ra, anh vẫn không che giấu tốt, nếu như em cảm thấy bối rối, sau này sẽ giảm bớt số lần xuất hiện trước mặt em.”
Hai người nhìn vào mắt nhau, Văn Văn bảo anh ấy ngồi xuống.
“Lư Tuấn, đối với người thích hợp mà nói, tuổi tác không phải là vấn đề.”
Trên mặt của Lư Tuấn vừa lộ ra biểu cảm kinh ngạc, thì bị câu nói tiếp theo của Văn Văn đánh vào vực sâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây