Mấy ngày nay Diệp Phù cũng rất bận rộn, rau ngoài đồng đã thu hoạch xong, thì phải cày bừa trồng vụ thứ hai, mặc dù trong tay có lương tâm không hoảng hốt, nhưng cô đã quen dự trữ lương thực, tốt nhất là dữ trụ đầy cả khu vực chứa đồ, như vậy trong lòng cô mới có thể yên tâm.
Đất trồng của căn cứ cũng trồng đầy lương thực, sau khi cơn mưa to của ba tháng trước qua đi, thời tiết của Nhạc Châu vẫn luôn không tệ, ngoài đồng trồng cái gì sống cái đó, ngay cả lục bình trong hồ cũng phát triển vô cùng tươi tốt.
Thời gian nhoáng một cái, ba tháng trôi qua, bọn người Đoàn Liên Chiêu đã thu hoạch xong vụ lúa mì thứ tư, theo lý mà nói, bọn họ cũng nên rời khỏi không gian, nhưng bây giờ căn cứ vẫn đang ở trạng thái thiếu lương thực, dù sao bình thường bọn họ vẫn có thể hỗ trợ làm việc, Diệp Phù cho bọn họ thuê thêm một năm.
Trình Lẫm còn cố ý mang theo mấy xe vật tư tới cảm ơn, nhìn quầng thâm mắt có thể so với gấu trúc của anh ấy, không thể không nói, danh nghĩa căn cứ trưởng mặc dù rất vang dội, nhưng vị trí này không dễ ngồi.
Nếu không phải máu của Khương Nhũng giữ mạng cho anh ấy, thì một người cuồng công việc mỗi ngày chỉ nghỉ ngơi bốn năm tiếng như Trình Lẫm, có lẽ đã đột tử từ lâu rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây