Diệp Phù phát cho mỗi người một cái liềm, liềm nhẹ nhàng vung xuống một cái, cả một mảng cỏ dại đồn loạt rơi rạp xuống đất, có điều trong đầm lầy toàn bùn đọng và nước, La Dương vừa giẫm chân lên một cái, cả người liền thụt xuống dưới, cũng may có Khương Nhũng phản ứng nhanh đã kịp thời kéo anh ấy lên.
“Dọa chết tôi rồi, vừa nãy tôi cảm thấy như thể có một bàn tay của ai đó đang kéo lấy chân tôi mà loi xuống, càng giãy dụa thì càng bị thụt xuống nhanh hơn, bùn như là có lực hút vậy, quá là đáng sợ.”
“Bùn ở đầm lầy có tính cơ động, không những có lực hút mà còn có cả lực kéo, cẩn thạn một chút.”
Khương Nhũng rải chỗ cỏ dại vừa mới cắt ban nãy lên bề mặt đầm lầy, anh đi phía trước, mọi người liền theo sát ở phía sau, đầm lầy rất rộng, đi được qua cũng mất hơn một tiếng đồng hồ.
Vốn dĩ trong rừng trừ khu đầm lầy đáng sợ kia ra, còn có đủ các loại động vật hoang dã khác, nhưng may mắn thay là hôm nay bọn họ không gặp phải, nếu như là mùa hè, có khi đâu đâu cũng là mấy con côn trừng rắn rết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây