Bởi vì mặt đường quá hẹp, bọn họ chỉ có thể đi bộ, bốn con ngựa được Diệp Phù thu vào không gian, mỗi người chỉ đem theo vũ khí và một chút vật tư bên mình.
“Tôi đi phía trước.” Khương Nhũng xung phong đi phía trước dẫn đường, Diệp Phù và Hàn Phong đi ở giữa, còn La Dương đi sau cùng.
“Chiều rộng của mặt đường này có khi không được một mét, tôi có hơi sợ độ cao, bên dưới chính là vực sâu vạn trượng đó, không biết là ai đã xây nên con đường quái quỷ này nữa, còn dốc hơn cả con đường ở núi Hoa.” La Dương vừa đi vừa cằn nhằn ở phía sau, giờ phút này mọi người đều đang tập trung đi đường, không có ai rảnh rỗi mà nói chuyện với anh ấy.
“Sao con đường này lại không có dây xích chắn hai ở bên để bảo hộ vậy chứ? Trời đất ơi, chân tôi bây giờ bắt đầu run cầm cập rồi.”
Hàn Phong giơ tay ra: “Có cần dắt cậu đi không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây