Hàng cây dương bị bão đánh gãy, cùng với tiếng hú của quỷ sói vang vọng khắp rừng bạch dương, Diệp Phù tỉnh lại, bất lực xoa xoa thái dương xem ra hôm nay không thể tiếp tục lên đường.
Hàn Phong hài lòng đặt bát đĩa xuống, ợ lên một tiếng, cậu ấy có chút xấu hổ nên chủ động dọn bát đĩa, nhất quyết đòi giúp rửa bát Vạn Đào không thể cưỡng lại anh ta nên đã để anh ta đi.
“Hàn đội trưởng, bão cát trong rừng Bạch Dương vẫn còn chưa kết thúc, tình hình cũng không mấy lạc quan hôm nay chúng ta nên dừng hành trình sáng mai lại bắt đầu.”
Hàn Phong gật đầu: “Không thành vấn đề, tôi nghe sắp xếp của các cậu.”
“Buổi chiều dự định thế nào?” Diệp Phù nhìn đám người Tề Viễn
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây