Trò chuyện trong chốc lát, mọi người trở về các phòng nghỉ ngơi, Văn Văn lo lắng tình huống của bệnh viện, Diệp Phù. cùng cô bé trò chuyện vài câu, Hủ Hủ cùng An An vẫn luôn quấn lấy Diệp Phù dò hỏi trường học khi nào khai giảng, hai đứa trẻ này, trước kia cũng không thấy bọn họ yêu thích học tập như vậy.
--
Ngày hôm sau, miệng vết thương của Hàn Phong đã chuyển biến tốt đi không ít, hôm nay hiếm khi thời tiết tốt, mây đen tản ra, mưa nhỏ cũng ngừng, trong không khí đều là mùi của cát đất.
Nhìn từng hàng cây Bạch Dương ở nơi xa, Diệp Phù hoạt động tay chân một chút, lúc này một con chim nhỏ màu đen bay qua đây, trực tiếp dừng trên vai cô, thân thể chim nhỏ lung lay sắp đổ, có thể là đã lâu không được ăn cơm, nhìn nó vô cùng suy yếu.
Sau khi Hàn Phong tỉnh lại, La Dương nhanh chóng lấy bữa sáng của mọi người, nhận lấy chén đũa, nhìn thấy cháo thịt bên trong, trong lòng Hàn Phong cảm thấy rất áy náy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây