“Không gấp, hiện tại căn cứ không có thiếu lương thực, lương thực để ở chỗ các người thì tôi sẽ yên tâm hơn, gần đây trời quá lạnh, lương thực để ở bên ngoài thì rất dễ bị ẩm mốc.”
“Như vậy cũng tốt, căn cứ có biện pháp chống chọi đối phó rồi sao? Tôi nhìn thời tiết bên ngoài, nói không chừng sẽ còn tiếp tục lạnh đi.”
Trình Lẫm gật đầu: “Trong khoảng thời gian này vài vị chuyên gia trong căn cứ sau khi đo lường kiểm tra và suy xét tính toán cho rằng Nhạc Châu sẽ tiếp tục lạnh đi, ngắn thì mấy tháng, lâu thì là mấy năm, lúa mì, khoai tây, củ cải, đậu tằm...... Đều là những thực vật có thể chịu được cái rét, chỉ cần không bị ngập úng, vẫn có thể trồng trọt như cũ, chỉ cần không xuất hiện bệnh truyền nhiễm hay thảm họa lớn, căn xứ sẽ không có việc gì.”
“Vẫn phải cảm ơn các người cho căn cứ thuê năm ngàn mẫu đất, nông sản của sa mạc bên kia dù sao cát cải tạo, đất bị xói mòn vô cùng nghiêm trọng, may mắn trên sa mạc đều trồng cây xương rồng, Địa Dũng Kim Liên cùng các loại cao lương đều là những cây nông nghiệp có rễ rất sâu.”
“Anh Trình tôi thấy anh hình như còn có việc muốn nói cùng chúng ta.” Xem anh ấy muốn nói rồi lại thôi, Diệp Phù liền trực tiếp mở miệng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây