“Hiện tại em đã có tính tự giác của nông dân, nhìn thấy đất đều muốn trồng cây gì đó.” Đây là khen, Diệp Phù cảm thấy rất có đạo lý.
“Trồng trọt thật tốt, thực tế.”
“Lúc nhỏ, em nghĩ chờ em già rồi, sẽ đi đến một thị trấn xa xôi mua một miếng đất, xây một căn nhà nhỏ, trồng mấy loại cây ăn quả hoặc là cây nông nghiệp, không lo việc ăn uống, còn có thể rời xa chốn thành thị ô nhiễm.”
Khương Nhũng nhìn cô một cái: “Kế hoạch trong tương lai của em, không có kết hôn.”
Diệp Phù nhếch miệng cười: “Trước khi gặp anh, không nghĩ tới vấn đề này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây