Diệp Phù bước từng bước nhỏ, ôm gối đi về phía cửa như ốc sên.
Khương Nhũng nằm nghiêng trên giường, tay phải đỡ đầu cười nửa miệng nhìn cô.
“Em thực sự không nhớ gì sao?”
Diệp Phù lắc đầu, cô thật sự không nhớ gì cả, chẳng lẽ dưới tình huống cô không biết gì, đã lập một thỏa thuận điên rồ với Khương Nhũng?
Diệp Phù chọc ngón tay: “Nhắc nhở một chút đi mà, nếu anh không nhắc nhở, em thật sự đi đó.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây