Phương Duy ngồi trước cửa sổ đang may vỏ chăn.
“Cái này cũng là của hàng xóm đặt may sao?”
Phương Duy ngẩng đầu nhìn Diệp Phù rồi cô ấy lại tiếp tục vùi đầu làm việc: “Đúng vậy, hai ngày này tôi đã nhận mười lăm đơn đặt hàng ga giường và vỏ chăn, ngươi hôm nay làm sao tan việc sớm như vậy?”
Diệp Phù mỉm cười: “Tôi từ chức rồi, bắt đầu từ ngày mai tôi cũng không cần đi làm nữa.”
“Đã nửa năm rồi nhanh như vậy sao? Thời gian trôi nhanh thật, tôi nghe nói khu phục vụ của sân nhỏ đang tuyển bác sĩ cộng đồng, đãi tốt hơn phía bệnh viện kia, Diệp Phù, cô có muốn đi qua đó xem thử không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây