An An và Sinh Động đã đăng ký vào trường học, hai người tuy tuổi tác khá chênh lệch nhưng nền tảng văn hóa không có sự khác biệt, sau khi đăng ký, họ được Diệp Phù gửi đến trường mẫu giáo.
Một tuần sau khi xưởng khai trương, Tề Viễn dự định chọn một ngày để bắt đầu buôn bán, Diệp Phù nghĩ cô có thể mở bức tường của sân nhỏ, lấy cửa sổ nhìn ra bên ngoài và xây một cửa hàng quần áo bằng gạch đỏ ở bên trong sân nhỏ, để tránh người khác bước vào sân, còn có thể làm triễn lãm quần áo cho người khác cô may.
Hiện tại là mùa hè, thời tiết tương đối nóng, sau khi phơi quần áo trong phòng hai ngày là có thể cho quần áo vào đó.
“Bây giờ tôi có hơi lo lắng. Tôi đã may rất nhiều quần áo trong khoảng thời gian này, thật sự có ai sẽ mua chúng không? Mọi người hiện đang gặp khó khăn, lần này tôi có phải quá xúc động, quá mạo hiểm hay không?” Khi gần đến ngày khai trương, ngược lại, Tề Viễn càng trở nên lo lắng.
“Có gì phải lo lắng, nếu không bán được thì cứ giữ lại, đến lúc đó đổi cho căn cứ, không phải tốt hơn sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây