“Diệp Phù, cô ở xa chỗ này không? Cô ở một mình sao? Quả thực tôi không thể tin được còn sẽ gặp được cô, tôi cho rằng cô đã chết.”
Diệp Phù… Hiện tại đổi ý giao dịch còn kịp sao?
“Anh thật ồn ào.”
Tề Viễn không cho rằng sỉ phản cho rằng vinh: “Tôi không phải ồn ào, tôi chính là lời nói hơi nhiều, vừa thấy như vậy, tuy cô mặc còn rách nát hơn tôi, nhưng khi cô nói chuyện trung khí mười phần, xem ra trôi qua không tồi, a, tôi dẫm phải cái đinh.”
Diệp Phù chỉ có thể lấy cờ lê từ ba lô ra, ngồi xuống sau đó giúp anh ta lấy cái đinh đế giày ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây