Những người khác cũng đồng ý với Tề Viễn và cho rằng để người ngoài vào là quá nguy hiểm.
“Tôi có trong tay nhiều độc dược như vậy, anh quên rồi sao? Uống thuốc độc xong ai dám không làm việc? Sau khi làm xong, để Khương Nhũng thôi miên bọn họ, bọn họ sẽ không còn nhớ chuyện ở trong không gian, sau đó lại đem họ đày đến các khu vực khai thác mỏ.”
Nghe Diệp Phù nói, mọi người đều lay động.
“Ruộng thuốc rộng hơn một ngàn mẫu, lại không thể dựa vào máy móc để đào, không biết sẽ phải đào đến năm nào tháng nào, tôi cảm thấy phương án của Diệp Phù rất hay.” Cảnh sát Tống lần đầu tiên bày tỏ quan điểm của mình, những người khác đều đồng ý.
Thấy mọi người đều đồng ý với phương án này, Diệp Phù cười nói: “Thẩm Lý, chuyện này phiền cậu xử lý vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây