Lời cô ấy nói cũng có lý, cơ thể Trương Hồng quả thực rất khỏe mạnh, sắc mặt cũng hồng hào hơn so với những người khác.
“Được, nếu có gì không thoải mái, bất cứ khi nào cũng có thể đến tìm tôi.”
Hai người đang nói chuyện thì bác sĩ Điền đi tớ, sau khi chào hỏi Diệp Phù, ông cau mày nhìn đống rác rưởi trên mặt đất.
“Bác sĩ Diệp, cô có thời gian không? Tôi muốn nói chuyện với cô một chút.”
Diệp Phù gật đầu, lúc này lều trại cũng không có thai phụ nào chuyển dạ, họ đi đến khu đất trống bên cạnh, bác sĩ Điền tháo khẩu trang xuống, một cơn gió mạnh thổi tới, khiến cát vàng bay mù mịt, ông ấy lại nhanh chóng quay lưng và đeo khẩu trang lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây