“Tôi mẹ nó để mà chạy, chạy đi, sao không chạy, lão tử đánh chết mày, lão tam, lấy đồ vật trong lòng nó ra, phế chân nó đi.”
“Vâng, anh Thành.”
Diệp Phù ngã một cái, đang muốn bò dậy, đã nghe được chỗ ngoặt phía trước truyền đến vài tiếng động tĩnh, cô ngừng thở nghiêm túc nghe, trong mơ hồ, còn nghe được vài tiếng than nhẹ thống khổ.
“Anh Thành, đồ vật thật đúng là không ít đâu, cũng không biết nó tìm được ở nơi nào, vận khí của chúng ta thật tốt, gặp được một con dê béo.”
“Được rồi, lấy đồ vật lại đây, nhanh giải quyết nó đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây