Nhưng mà nửa giờ sau, một máy bay trực thăng bay qua trên không tiểu khu, tiếng vang đinh tai nhức óc đánh thức Diệp Phù, cô nhanh chóng rời giường, bất chấp đau đớn trên bàn chân, trực tiếp chạy đến ban công xem xét tình huống.
[Người sống sót chú ý! Người sống sót chú ý! Người sống sót chú ý!
Trấn Long Đàm phía đông nam Lan Thành 30 km, phía chính phủ đã thành lập căn cứ cho người sống sót, căn cứ có quân đội đóng quân, có thể cất chứa trăm vạn người, xin tất cả người sống sót mau chóng đi căn cứ Long Đàm, xin tất cả người sống sót mau chóng đi căn cứ Long Đàm.]
Lặp lại ba lần, Diệp Phù nghe rõ, máy bay trực thăng thong thả bay đi, mấy âm hưởng treo ở trên thay phiên truyền phát tin này, đây là cách hơn bốn tháng, lại nhìn thấy bóng dáng chính phủ một lần nữa.
Diệp Phù nhìn theo máy bay trực thăng bay đến khu vực tiếp theo, với người trong nước mà nói, ở trong xương cốt mỗi người, với quốc gia đều có ỷ lại và tin tưởng vô cùng mãnh liệt, cho dù cô không lựa chọn đi căn cứ, nhưng trong lòng cô vẫn có kích động nói không nên lời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây