Cảnh sát Tống nhỏ giọng nói câu “Xin lỗi”, xoay người rời đi, anh ta rõ ràng chức trách hiện tại của mình là cái gì, không phải cứu vớt người khác, mà là ghi nhớ hứa hẹn với vợ, dùng tính mạng bảo vệ con gái.
Sau khi Diệp Phù và cảnh sát Tống rời đi, trong phòng lâm vào trầm mặc rất lâu, từng người bọn họ ngồi xổm ở góc, cho dù dây thừng trên người đã cởi bỏ, trên tinh thần dây thừng còn cột chặt lấy bọn họ.
Về đến nhà, độ ấm trong phòng thấm lạnh, khiến cả người Diệp Phù đều thả lỏng xuống.
Cô lau máu trên mũi tên, trong đầu xuất hiện hình ảnh, tất cả đều là người bị nhốt trong chuồng chó kia.
Đêm nay, Diệp Phù lại mơ ác mộng, cô mơ thấy mình bị nhốt ở một lồng sắt hẹp hòi, tứ chi bị trói, trên cổ có dây thừng, cô lớn tiếng kêu cứu, lúc này, trước mắt xuất hiện mấy người đàn ông cả người là huyết, bọn họ đi đến trước mặt Diệp Phù, nhìn từ trên xuống dưới cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây