Cả đời này, bọn họ vẫn là lần đầu tiên nghe người khác nói đến hai chữ trách nhiệm này. Trong quá khứ, thứ bọn họ nghe nhiều hơn, là nghe lời.
Nhưng người trẻ tuổi chính là người trẻ tuổi, trẻ tuổi chính là vốn liếng của bọn họ, nhiệt huyết của bọn họ, lại lần nữa trở nên sôi trào, trong ánh mắt mọi người nhìn Diệp Ninh, đã tràn ngập ngọn lửa hừng hực.
Diệp Ninh cười nhẹ, tiếp tục nói.
“Thiếu niên trí tức quốc trí, thiếu niên phú tức quốc phú; thiếu niên cường tức quốc cường; thiếu niên độc lập tức quốc độc lập; thiếu niên tự do tức quốc tự do; thiếu niên tiến bộ tức quốc tiến bộ; thiếu niên mạnh mẽ với thế giới, tức quốc mạnh mẽ với thế giới. Mặt trời đỏ đang mọc, con đường rực rỡ ánh sáng. Mạch nước của sông, đều chảy vào biển lớn. Khí thế mạnh mẽ, bay vút trời cao. Hổ gầm trong cốc, trăm loài thú hoảng sợ. Chim ưng tun cánh, gió bụi tung bay. Kỳ hoa nở rụ, điềm lành rực rỡ. Người tài giỏi bị mài mòn, trở thành đui mù. Bầu trời màu xanh, đất màu vàng. Tung có thiên cổ, hoành có bát hoang. Tiền đồ như biển, tương lai còn dài. Thiếu niên Đại Chu đẹp đẽ của ta, không lão bằng trời! Dũng cảm lên thiếu niên Đại Chu, đất nước không giới hạn!”
Sau khi chữ cuối cùng kết thúc, đột nhiên trên bầu trời vang lên một tiếng nổ cực lớn. Mọi người ngẩng đầu lên, thì nhìn thấy, không biết từ bao giờ, mây gió đều tản đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây