Muốn có được thực quyền, vậy thì nằm mơ.
Sự tồn tại của phiên vương ở các nơi, tuyệt đối là tai họa của thiên hạ, đây là bài học của lịch sử, đương nhiên Diệp Ninh phải tránh né. Đương nhiên, chuyện quan trọng nhất đó chính là những cái gọi là phong thưởng này, đối với Diệp Ninh mà nói, đều không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Hắn căn bản không có hứng thú.
Có được những cái gọi là lợi ích này, sẽ chỉ khiến cho hắn càng bận, trách nhiệm càng lớn hơn, trừ phi hắn bị điên, nếu không cần những hư danh đó làm cái gì? Vì thế khi Cơ Minh Nguyệt đọc hàng loạt phong thưởng này, đọc hết cả năm phút, trong lòng Diệp Ninh lại có chút bất mãn.
“Cẩu Hoàng đế này, cho ta nhiều danh hiệu linh tinh đó làm cái gì? Muốn khiến ta mệt chết sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây