Từ trước đến nay Diệp Ninh đều không phải một mình, phía sau lưng hắn có vô số vĩ nhân, có tướng quân tung hoành ngang dọc, mạnh mẽ như sói, có hiền nhân bàn luận thiên hạ, cúc cung tận tụy, có thi nhân nâng cốc phong lưu, điền dã nhàn rỗi, còn có công nghiệp khai sáng vạn thế, cải cách biến pháp, vĩ nhân dám đổi mặt trăng mặt trời thành bầu trời mới…
Khi vô số thân ảnh và trí tuệ của những người nào trùng điệp đặt lên trên người hắn, hắn sẽ giống như hiện tại vậy, hiện ra thâm sâu khó lường.
“Không giấu Diệp đại nhân, rất khó nói hài lòng hay không hài lòng, nếu như nói không hài lòng, “Thôi n Lệnh” này đúng thật là không có kẽ hở, không chỉ giải quyết được khó khăn của Đại Chu, còn có thể ban ân trạch vạn thế, quấy nhiễu thế cục khó khăn phiên vương của các triều đại, vào khoảnh khắc lệnh này được ban ra, tất cả sẽ sụp đổ tan tành, nhưng nếu như nói là hài lòng, vậy thì cũng quá không hiện thực rồi, dù sao ta cũng là chủ nhân của nước Ngụy, sự tồn tại của lệnh này, khiến cho ta như mắc tóc trong họng…”
Tào Mạnh cười khổ liên tục.
Con người của Tào Mạnh từ trước đến nay đều không phải là một người nhát gan, lúc trước từng tiếp xúc với Tiên Môn không nói là bình đẳng, nhưng hắn ta cũng chưa từng khom lưng uốn gối. Ở trong mắt của hắn ta, quan hệ giữa bản thân hắn ta và Tiên Môn, hợp tác lớn hơn phục tùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây