Từ một vương giả cao cao tại thượng, trong chớp mắt đã biến thành một thương nhân láu lỉnh. Sự khác biệt trong đó, vô cùng lớn.
Chu Á Văn cười khổ một tiếng, rõ ràng bản thân là thượng khanh (quan lớn) của nước Ngụy, nói ra thì đó cũng là nhân vật số một số hai đi theo bên cạnh Ngụy Vương, tại sao lại luân lạc thành tiên sinh chưởng quỹ rồi? Chỉ có điều đến ngay cả bản thân Ngụy Vương cũng không tiếc hạ thấp thân phận, làm một thương nhân bình thường, vậy thì hắn ta cũng không thể có điều gì bất mãn, chỉ có thể chắp tay xin lỗi nói.
“Bẩm báo đông gia (ông chủ), ta biết rồi.”
Tào Mạnh gật đầy, lúc này mới lộ ra thần sắc hài lòng.
Ánh mắt Tào Mạnh nhìn về phía xa, nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây