Kể từ khi nàng ta bước ra khỏi Quần Ngọc Các, từng cảnh tượng, từng câu chuyện, giống như đèn kéo quân thay đổi ở trong đầu nàng ta. Đoạn thời gian này không được tính là dài, nhưng mà đúng là mang đến cho nàng ta cảm ngộ mà nửa đời trước nàng ta chưa từng có.
“Tiếp tục sống cuộc sống bình phàm sao…”
Phương Thanh Tuyết lẩm bẩm một mình, sau đó cười khổ một tiếng.
“Không cần đâu.”
Phương Thanh Tuyết tin Bùi Ngữ Hàm tình nguyện thành toàn cho mình, nhưng mà nếu như đã rời đi rồi, lại quay trở về, vậy thì đó còn là cảm giác quen thuộc đó sao? Sự yên bình của nàng ta ở trong thôn Hổ Đầu, chỉ là hư giả, bởi vì dù sao bọn họ cũng không phải cùng một loại người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây