Khi Diệp Ninh nói đựa một nữa, Ngao Bính đã ngây người.
Ông ta nghe đến mồ hôi đầm đia, giống như là trong lòng bị một cơn mưa bão quét qua rửa sạch vậy, bất giác bàn tay nắm chặt thành nắm đấm.
Mà Ngao Đỉnh trẻ tuổi, lại là hai mắt đỏ hoe, hô hấp càng ngày càng nặng nề, giống như là đang gánh chịu bị một con dã thú cắn xé vậy.
“Chắc rằng những Long tộc này, sẽ có xương cốt cứng rắn nhất thiên hạ, không có cái gì có thể khiến cho bọn họ lay chuyển gù chỉ một chút, có lẽ bọn họ sẽ tạm thời hèn kém, nhưng bọn họ sẽ không vĩnh viễn như thế, bọn họ không thiếu dũng khí, không thiếu cốt khí, bọn họ so với bất kỳ người nào đều sẽ nhớ rõ huy hoàng của tổ tiên, bọn họ sẽ mang tinh thần của mình, truyền lại cho từng đời tiếp theo, rồi sẽ có một ngày, Long tộc có thể bay lượn trên chín tầng mây!”
Những lời này của Diệp Ninh, chính là nói một đạo lý rất đơn giản.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây