[Vì Lệnh trưởng lão là phe chủ chiến, luôn mồm hô hào Ma môn thôn tính Tiên Minh, trong khi thực lực Ma môn hiện tại không đủ. Lão gặp chuyện, chức Chấp Pháp trưởng lão chắc chắn phải đổi người. Mà Phó trưởng lão, người kế nhiệm, lại là phe ôn hòa, cho nên...]
Hiểu rồi.
Cái này gọi là “chó ngáp phải ruồi“.
[Ting, Điểm Hữu Ái +2]
“Sao lại tăng nữa rồi?”
[Hê hê, vì chức năng khen thưởng được “cấy” vào mô-đun hóng biến, nên chỉ cần hóng được một vụ, sẽ được thưởng điểm Hữu Ái tương ứng. Biến càng to, điểm càng nhiều.]
Tang Huỳnh lại hiểu thêm.
Cái này gọi là “lỗi hệ thống“.
Bảo sao hệ thống cười toe toét như mèo trộm được cá.
“Điểm Hữu Ái có tác dụng gì?”
[Mỗi khi tích lũy đủ 200 điểm Hữu Ái, sẽ nhận được một phần thưởng. Có thể chọn cường hóa thân thể hoặc rút thăm trúng thưởng một lần. Phần thưởng rút thăm...]
Nó chưa kịp nói hết, Tang Huỳnh đã phấn khích chen vào: “Cường hóa thân thể có phải là như ta nghĩ không? Cường hóa xong có thể cải thiện tình trạng tiên khí và ma khí xung đột trong cơ thể ta không?”
[Chuẩn không cần chỉnh.] Hệ thống khích lệ: [Cường hóa nhiều lần, không những có thể chữa khỏi hoàn toàn vấn đề sức khỏe của ngươi, mà còn giúp ngươi có thể chất mạnh hơn cả Ma tộc bình thường, luyện thành tiên ma thể chân chính. Sau này tung hoành hai giới Tiên - Ma, đấm kiếm tiên, đá ma quân, dễ như trở bàn tay!]
Bỏ qua màn “vẽ bánh” của hệ thống, chỉ riêng việc có thể có được một cơ thể khỏe mạnh đã đủ khiến Tang Huỳnh mừng rỡ.
Kiếp trước nàng chết vì bệnh tật. Nỗi đau đớn dày vò đã quá quen thuộc. Những ngày tháng giãy giụa trên giường bệnh là một sự tra tấn. Có khi chỉ muốn chết quách đi cho xong, có khi lại luyến tiếc cuộc đời. Cái cảm giác mâu thuẫn đó, thật kinh khủng... Sau khi chết, xuyên đến thế giới này, không ngờ vẫn là một thân bệnh tật.
Là tạp chủng, cơ thể cực kỳ yếu ớt. Tiên khí và ma khí trong người xung đột liên miên. Mỗi đêm trăng non lại phát tác một lần. Cái cảm giác đau đớn đó như thể bị xé toạc thành hai nửa.
Tang Huỳnh xuyên đến đây, đã trải qua một lần phát tác. Lúc đó, nàng cảm thấy như mất nửa cái mạng. Nàng nghĩ, cứ thế này vài lần nữa, chắc nàng cũng giống nguyên thân, không chịu nổi mà chết.
Biết được có thể chữa khỏi bệnh, Tang Huỳnh vui mừng, lây cả sang hệ thống.
[Đấy, hóng biến còn chữa được bệnh, quá tuyệt.]
Vốn đã thích hóng chuyện, Tang Huỳnh gật đầu lia lịa: “Từ giờ trở đi, ta là hóng biến số 1, ngươi là số 2. Ta phải hóng nhiều hơn nữa, mau chóng khỏe lại! Nhanh, dâng 'dưa' lên cho bổn cung!”
Hệ thống: ...
Sao ký chủ còn hăng hái hơn cả nó thế này?
[À, ký chủ, ta là 006, không phải số 2. Ngươi có thể gọi ta là Tiểu 6.] Hệ thống lên tiếng: [Với lại, mai ngươi không phải tham gia kỳ thi tuyển của Ma môn sao?]
Tang Huỳnh sực nhớ ra. Thế giới này, tiên ma đối đầu. Tông môn tu tiên nhiều như nấm sau mưa, hàng trăm hàng ngàn. Trong đó, 28 tông môn mạnh nhất hợp thành Tiên Minh, nghe theo chỉ huy của minh chủ. Kết cấu Tiên Minh lỏng lẻo, các tông môn không có quan hệ lệ thuộc thực tế, minh chủ chỉ mang tính biểu tượng.
Ma tộc thì khác, chỉ có duy nhất Ma môn là siêu cấp đại tông, do ma quân thống lĩnh. Ma quân có quyền lực tối cao. Ngoại trừ số ít kẻ phản bội, đa số Ma tộc đều sùng bái, kính sợ ma quân.
Tang Huỳnh chính là một trong số ít những kẻ phản bội đó.
Không phải ma nào cũng vào được Ma môn, phải thông qua kỳ thi tuyển hàng năm. Nghe nói, kỳ thi rất khó, mỗi năm có ít nhất một nửa số người bị loại.
Với loại tạp chủng như nàng, cơ bản là không có cửa.
Nàng cũng chỉ định đến cho có lệ.
Dù sao, nàng chỉ muốn sống yên ổn. Chỉ cần ở trên đất Ma tộc này, nàng đã thấy lo lắng bất an. Thực sự trà trộn vào Ma môn, chắc nàng sẽ mất ngủ vì lo quá.