Không Công Lược Phản Diện, Ta Nằm Vùng Ăn Dưa

Chương 3:

Chương Trước Chương Tiếp

Ngài đúng là thích hóng chuyện...

Thuộc hạ thầm nghĩ.

“Đúng rồi, ngươi kéo Sương Vô đi cùng, đừng để nàng đánh chết người.”

“Ngài quá khen, sao ta kéo nổi Hữu hộ pháp chứ?”

...

Tang Huỳnh chạy một mạch về phòng trọ, đóng chặt cửa, cuối cùng cũng thả lỏng.

Nàng ngồi xuống bàn, vừa rót ngụm trà nguội cho đỡ khát, hệ thống đã bắt đầu lải nhải: [Ngươi xuyên vào cuốn sách này, tên là “Tiên Ma”, kể về cuộc chiến đẫm máu kéo dài ngàn năm giữa Tiên Minh và Ma môn, khiến lục châu oán hận ngút trời, dân chúng lầm than. Một thiếu niên đến từ thôn núi nhỏ ở Vân Châu, kết bạn với một thiếu nữ đến từ Ma môn, hai người cùng nhau trưởng thành, cuối cùng chấm dứt thời loạn lạc.]

“Hiểu rồi. Thiếu niên là Long Ngạo Thiên, còn ngươi là bàn tay vàng.” Tang Huỳnh nghịch chiếc ly: “Vậy ngươi phải trói định vai chính chứ, sao lại trói định ta?”

[Trong sách, kết cục là thiếu niên trở thành minh chủ Tiên Minh, tiêu diệt Ma môn. Theo tính toán, thế giới này đã trải qua quá nhiều chiến tranh, kết cục này sẽ khiến oán khí của Ma tộc không thể tiêu tan, thế giới trong sách sụp đổ. Vì vậy, ta mới ra đời, Hệ thống Cứu thế 006!]

[Nhưng mà có chút xíu sai sót, nên giờ ta là hệ thống hóng biến.] Hệ thống cười ha ha hai tiếng, vô tư lự: [Vì ngươi là linh hồn từ thế giới khác, trói định ngươi sẽ không ảnh hưởng đến sự ổn định của thế giới.]

“Ta là nhân vật nào trong sách?”

Thiếu nữ đến từ Ma môn, không lẽ là ta?

Vậy chẳng phải ta là nữ chính sao?

Hệ thống hắng giọng, thì thầm: [Một ngày nọ, Ma tộc xử tử hai tên gian tế Tiên Minh.]

“Rồi sao nữa?”

[Rồi ngươi chết.]

Tang Huỳnh: ...

Được thôi, hóa ra nàng chỉ là một nhân vật phụ vô danh, nguyên thân còn chết trước cả khi bị xử tử.

[Nhưng ngươi yên tâm, có hệ thống hóng biến 006 ta đây, chắc chắn sẽ không để ngươi chết. Không những không chết, hóng biến còn có lợi...] Nó nói đến đây bỗng khựng lại: [Khoan, phu nhân của Chấp Pháp trưởng lão biết chuyện lão ngoại tình rồi!]

Tang Huỳnh lập tức tỉnh cả người: “Rồi sao? Rồi sao nữa?”

[Rồi...] Hệ thống dùng giọng bi ai: [Từ hôm nay trở đi, Chấp Pháp trưởng lão chính thức trở thành thái giám.]

[Chuyện là thế này...] Hệ thống bắt đầu kể lể từ đầu: [Chiều hôm qua, sau khi Lệnh trưởng lão “lộ hàng”, bị Hữu hộ pháp lôi vào hẻm nhỏ “tẩn” cho một trận, xương cốt gãy vụn, bầm dập khắp người. Lúc này, Tả hộ pháp chẳng hiểu sao cũng biết chuyện, mò đến nhà trưởng lão, bô bô với phu nhân của lão.]

[Ngươi biết đấy, Ma tộc thân thể trâu bò, gãy xương vẫn còn ngọ nguậy được. Lệnh trưởng lão lê lết cái thân tàn về đến nhà, phu nhân rót cho lão một chén nước.]

Tang Huỳnh vừa định mở miệng khen phu nhân còn có chút “tình người”, ai dè lại nghe hệ thống bồi thêm: [Bên trong có pha thuốc giúp tỉnh táo.]

[Sau đó, phu nhân rút kéo ra...]

Tang Huỳnh hít một hơi khí lạnh.

[Lệnh trưởng lão kêu thảm một tiếng, rồi “cậu nhỏ” lìa đời, vĩnh viễn.]

Nói xong câu đó, cả người lẫn hệ thống đều không nhịn được mà tưởng tượng ra cảnh tượng kia, trong phòng im phăng phắc.

“Phu nhân thật là quyết đoán, dứt khoát.”

“Cơ mà sao Tả hộ pháp biết được nhỉ?”

[Chắc là Hữu hộ pháp “bắn tin” cho hắn. Bọn họ hẳn có cách liên lạc bí mật.]

Cũng có lý.

Đang định hỏi hệ thống xem lúc nãy nó nói là có ý gì, bỗng trong đầu vang lên tiếng “Ting” lanh lảnh.

[Điểm Hữu Ái +3]

“Điểm Hữu Ái là cái gì?”

[À, là thế này, ta vốn là Hệ thống Cứu thế mà?] 006 giải thích: [Tuy không có mô-đun cứu thế, nhưng chức năng khen thưởng vẫn còn. Mô hình tính toán cho rằng cách hiệu quả nhất để cứu thế giới là hóa giải thù hận giữa Tiên - Ma, đạt thành hòa bình. Cho nên, chỉ cần ký chủ có hành động có lợi cho hòa bình giữa hai giới, sẽ nhận được điểm Hữu Ái.]

“... Tại sao Lệnh trưởng lão mất 'của quý' lại có lợi cho hòa bình hai giới?” Tang Huỳnh thắc mắc.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)