Không Công Lược Phản Diện, Ta Nằm Vùng Ăn Dưa

Chương 16:

Chương Trước Chương Tiếp

“Thế này thì quá... Sao không bảo tiểu cữu tử trả tiền?”

[Chắc là tiểu cữu tử khóc lóc kể lể giỏi quá, hắn căn bản không biết đối phương giàu có cỡ nào.]

[Nói thế này, mỗi một miếng hải sâm ma cánh cao cấp mà tiểu cữu tử ăn, đều là mồ hôi nước mắt của Chu đàn chủ liều mạng kiếm được.]

Chu đàn chủ nghe xong mà muốn hộc máu.

Tiểu cữu tử đáng thương, thân thế bi thảm của ông, hóa ra không phải nghèo thật?!

Ông dùng tiền của mình cung phụng cho gã ăn sơn hào hải vị?!

Phu nhân trước khi mất dặn ông phải chăm sóc muội muội nàng, kết quả lại nuôi ong tay áo?

[Nhưng mà, những thứ này còn chưa là gì ——]

Chưa là gì?!

Chu đàn chủ thật sự muốn hộc máu, rốt cuộc là ông tạo nghiệt gì!

Đám Ma tộc xung quanh cũng bị những lời này làm cho tò mò. Thế mà còn chưa gọi là thảm, vậy tiểu cữu tử rốt cuộc còn làm chuyện trời tru đất diệt gì nữa?

[Chu đàn chủ chắc hẳn đã nhận ra, tiểu cữu tử và phu nhân của hắn rất giống nhau nhỉ.]

[Trong Ma tộc có một loại ma, là lưỡng tính đồng thể.]

Chu đàn chủ giật thót, trong lòng như có một tầng sương mù dày đặc bị chạm vào...

Tang Huỳnh cũng lờ mờ đoán ra: “Không phải như ta nghĩ đấy chứ?”

Hệ thống gửi một biểu tượng [tang thương hút thuốc.jpg].

[Ngươi đoán không sai, tiểu cữu tử của hắn chính là phu nhân quá cố của hắn.]

[Hắn đã bị lừa dối suốt một trăm năm nay rồi.]

Chu đàn chủ: ??!!

Đám Ma tộc: ???

Ngay cả Ma quân trên vương tọa cũng nhướng mày. Thuộc hạ đắc lực của hắn, thế mà đầu óc “có vấn đề” đến mức bị lừa nhiều năm như vậy?

Tang Huỳnh lại lần nữa bị đám Ma tộc này “chơi chiêu” làm cho kinh hãi.

Đây đúng là “tế tư khủng cực” (nghĩ kỹ mà sợ) mà!

“Cho nên phu nhân của đàn chủ căn bản không chết?”

[Hiện tại còn đang tung tăng nhảy nhót ấy chứ.]

“Ả ta cố ý giả chết, sau đó đóng giả tiểu cữu tử để lừa tiền Chu đàn chủ?”

[Thỏ gật đầu.jpg]

“Gã làm vậy để làm gì chứ?”

Đám ma trong lòng cũng không nhịn được lặp lại: Đúng vậy, là vì cái gì?

Chu phu nhân làm phu nhân đàn chủ, đi theo đàn chủ cũng có thể ăn sung mặc sướng, cớ gì phải giả chết, đổi giới tính, rồi tìm mọi cách lừa tiền ông?

[Chuyện này phải kể đến một câu chuyện xưa, năm đó ——]

Nói đến đây, hệ thống bỗng nhiên báo động.

[Không xong rồi, ký chủ!] Tiểu 6 sốt ruột nói: [Tiểu Chân cạy khóa xông vào nhà ngươi, nàng ta đang phá đồ đạc của ngươi!]

Tang Huỳnh nghe xong, còn lo gì đến chuyện hóng biến, vội vàng giải thích với Chu đàn chủ rồi ba chân bốn cẳng chạy về nhà.

Nàng ở khu Hạ Thành của Ma Thành, nhà thuê, cực kỳ tồi tàn. Khóa cũng không mua nổi loại cao cấp có ma văn, chỉ là khóa đồng đơn giản.

Từ khi xuyên qua đến giờ chưa từng gặp trộm, dù sao trộm có khi còn giàu hơn nàng. Thứ đáng giá duy nhất trong nhà, là mấy vò rượu mới ủ, định hôm nay mang đi bán, nhưng vì tham gia khảo thí mà bị hoãn.

Nếu bị Tiểu Chân đập phá, nàng sẽ chẳng còn gì!

“Nàng ta không phải bị Chấp Pháp Đường bắt đi sao? Sao lại ra được?”

[Chấp Pháp Đường điều tra xong, phát hiện nàng ta hoàn toàn không biết gì về kế hoạch của bạn trai, cũng không biết gã mua ma bạo đạn, nên thả nàng ta ra.]

[Nàng ta ra ngoài, chắc là tức mà không có chỗ xả, vì ngươi từng từ chối nàng ta, nên ghi hận trong lòng, mới đến nhà ngươi gây chuyện.]

Tang Huỳnh tức đến nghiến răng. Ma Thành là một vòng tròn kết cấu phức tạp, Ma Môn ở tầng trên, cư dân Ma Thành ở tầng dưới. Giờ nàng phải về nhà, chắc nhảy thẳng từ Ma Môn xuống cho nhanh, vấn đề là nàng còn chưa biết đường ra từ tầng trên.

[Ký chủ, xin lỗi, ta nên phát hiện sớm hơn.]

“Không trách ngươi.” Tang Huỳnh buồn bực nói: “Trách thì trách đám ma này lòng dạ quá xấu xa.”

Mấy vò rượu của nàng chắc là không giữ được rồi. Đó là ủ theo phương pháp mới của sư phụ, nàng còn chưa được nếm thử một ngụm, không biết mùi vị thế nào.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)